Bài đăng nổi bật

Tháng Mười về...

                   THÁNG MƯỜI VỀ...                   Tháng mười về con nắng lại vỡ đôi                   Và dường như mùa Thu đang r...

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2020

Viết cho những ngày tháng 10 với vô vàn xúc cảm của cô nàng đang yêu

Tháng mười sang, trong những cơn gió chớm mùa hoang lạnh ấy, có bao giờ em thấy nhớ một cử chỉ thân thương, một nụ cười quen thuộc? Có bao giờ vô tình mở ra một bản nhạc xưa rồi bất chợt bâng khuâng, nhung nhớ một ngày…?

Chắc là không rồi !

Tháng mười nhẹ nhàng bước đến, này em có phải giấc mơ? Liệu giữa một biển trời yêu thương phủ đầy mái tóc biếc xanh của tuổi đôi mươi hơn lần tan vỡ, nơi ấy, liệu có cánh buồm nào chở những dư vị tình xưa ghé đến đây không? Nơi tôi ở, và cũng là nơi tình ở, chiều nay đắm đuối tháng mười sang…

trinh-thi-hong-tan-man-thang-10


Tháng 10, tháng thật đặc biệt. Tháng khởi đầu của chuỗi “ngày dụi vào đêm, vừa nhạt nắng đã loang thềm ướt trăng”. Ngày đi nhanh, tối đến nhanh. Trong ta trỗi dậy bao cảm xúc thương mến, an yên <3.

Chào em, cô gái Tháng Mười :*

Vị của nắng tháng 10

Vị của những rung động trong Em!? Hihi =))

Thứ Năm, 23 tháng 11, 2017

Những ngày chớm đông lặng lẽ- Blog Trịnh Thị Hồng

Những ngày chớm đông, mùa sang thật nhẹ nhàng, hoa sữa đang thơm nồng từng con phố, níu kéo những buổi tàn thu. 
Trong đêm tĩnh lặng, nỗi nhớ trở mình, ngột ngạt trong sự hoang hoải. Thấy chạnh lòng trước những cơn gió mùa thổi mãi, thấy đơn điệu xào xạo của những đám lá vàng đang xao xác. 
Ngày chớm đông, cơn gió mùa vô tình mê mải chở lạnh đi qua hiên nhà, hờ hững thổi... lại bắt đầu những ngày đông xa ngái, thấy thân thương những bếp lửa cuối chiều, những ngọn khói lam chiều xa xăm.
Những ngày chớm đông- Trịnh thị hồng
Chợt nhận ra, thì ra Đông đã về!
Những ngày chớm đông, thấy lòng mình bỗng dưng se sắt, nhớ những con đường một thời lá rụng vàng, đợi đông về xao xác. Nhớ những người bạn cũ đã một thời gắn bó, nhớ những ngày cuối tuần vui vẻ, nghe gió rít qua từng ô cửa sổ trong đêm tĩnh lặng.

Những ngày chớm đông, phố dường như cũng sắt se lòng. Những đám lá thì vẫn hát bản tình ca cùng gió, những bước chân vẫn đi nhẹ qua ngõ, thoáng đâu đó những đôi mắt đang ngước nhìn những chiếc lá thu rơi. 
Cây cầu cũ vẫn nằm gối đầu qua những mốc thời gian cũng những chuyến xe chở mùa đi ngang phố, thấy cuộc sống tự nhiên êm đềm và chậm lại.

Những ngày đầu đông -Trịnh thị Hồng
Đông về với những chuyến xe chở đầy hoa...

 Đêm chớm đông, những cơn mưa phùn rơi bất chợt, những cơn gió lạnh buốt giá quyện lẫn mùi hoa sữa, mùi hạt rẻ, mùi bắp nướng. Đông về, có em theo đó không, hay chỉ mang về mùi hoa sữa, gốc bàng gầy trơ trọi lá, liễu cũng sầu, rơi rớt từng cánh hoa trống rỗng, cả một khoảng không. 
Đông về vẫn vậy, vẫn chưa quên dỗi hờn, hay vô tình, hay vội vã, chỉ mang kịp nỗi cô đơn, đâu ai biết.

Này em áo đỏ đi ngang phố
Khéo lại làm đau những lá vàng
Ta trải lòng ra muôn nẻo nhớ
Tiễn mùa hoa cỏ cũng đa mang".

Ngày chớm đông, khi hàng cây ngân hạnh hai bên đường đã rực rỡ, gió rì rào thổi, tiếng ai đó khẽ nhắc sớm mai thu sắp tàn, đông sẽ tới, đừng đụng vào cây mùa lá rụng. 
Ai đó vẫn lang thang trên con đường tình, về phía xa, mê mải... sẽ còn lang thang trong mùa đông, qua mùa xuân, kệ mùa hạ, luyến tiếc mùa thu, và sẽ không ngày dừng lại...

Mùa đông làm ta cảm nhận rõ sự hiện diện của những miền băng giá trong tâm hồn. Có ai không mang những mặc cảm riêng, những giá buốt riêng, những nỗi buồn mênh mang vô hạn, những nỗi buồn bâng khuâng chẳng biết từ đâu đến.
Mùa Đông giúp ta cảm nhận rõ về từng ngóc ngách tâm hồn của mình mà bấy lâu nay ta bỏ quên…
Nhiều người sợ mùa Đông,  ghét mùa Đông. Họ nói: Mùa Đông lạnh lắm, mùa Đông làm khô hanh đôi bàn tay. Những cô cậu học trò không thích mùa Đông vì phải đi học trong cơn gió bấc lạnh lẽo. Người nông dân lo trận sương muối mùa Đông làm cây lúa bị rét.
Cả đôi khi, đứa con ghét mùa Đông vì cái lạnh làm bầm tím đôi chân mẹ mỗi khi mẹ từ ruộng trở về.

Nhưng tôi không ghét mùa Đông. 



Có mùa Đông, ta mới thấy yêu và trân trọng vầng thái dương ấm áp của mùa Xuân – vầng thái dương chở bao nỗi mong đợi. 
Và mỗi một mùa Đông đến, ta biết ta đã và đang dần lớn lên, lớn để thành người, lớn để làm những việc giúp ích cho xã hội.
À phải rồi, lớn để còn yêu mùa Đông nữa chứ!
Thôi, xin mùa đông, hãy dành cho ta một lối đi về, trong vương quốc của buồn, của cô đơn, của lạnh căm và ướt át. Để ta trở về cùng miên man đợi mùa đông rêu xanh đôi mắt. Chớm đông thấy lạnh tê tái bàn tay.

st - Blog Trịnh Thị Hồng- Viết cho những ngày chớm đông lặng lẽ...

Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

Chào em, cô gái tháng 10

Chào em, cô gái tháng 10

Tháng Mười rồi, phố có bớt cô đơn?
Thu dùng dằng heo may gầy lạc lối
Đêm nằm nghiêng vuốt ve niềm ngóng đợi
Hoa sữa nồng hương cũ cạn lời yêu

Thu tháng 10- Blog Trịnh Thị Hồng
Thu Hà Nội...
Tháng Mười rồi, ai gửi nhớ cho nhau?
Gọi mưa trắng giăng ướt chiều ảo ảnh
Ý nghĩ cựa mình tựa hình bong bóng
Vỡ chơi vơi câu hát lạnh loang chiều

Tháng Mười rồi, cơm nguội vàng nắng xiêu
Lá rơi kín lối người xa quên bước
Hồ Tây sóng gợn môi mùa nuối tiếc
Thương sâm cầm cánh vỗ biệt chiều hoang


Tháng Mười rồi, đêm có còn là đêm?
Cơn mơ đi qua, vội dậy chong đèn lục từng ngăn ký ức
Con dế trở mình rơi nghiêng tiếng nấc
Bờ cỏ mềm nước mắt ướt  như sương…

Tháng Mười rồi, nỗi nhớ chín đau hương
Phố úp mặt vào đèn đường run rẩy
Ai nhớ?  Ai quên?  Ai qua? Ai lại?
Ai chạy trốn nhau – tìm hoài chẳng thấy?
Mùa thu gầy hắt bóng ngóng tình côi…

....TRỊNH THỊ HỒNG ST và nhặt nhạnh ^^

Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

Thanh xuân của người con gái - Viết cho tuổi 23 - Trịnh Thị Hồng

Thanh xuân của người con gái - Viết cho tuổi 23 - Trịnh Thị Hồng


Cái tuổi 23 thật vội vàng, ập đến khi học hành, công việc còn dang dở, là khi mọi thứ như quay lưng lại hết với mình, thời điểm nửa người lớn nửa trẻ em, chênh vênh, hoài niệm, khi mà ta đứng ở giữa ngã ba đường nhưng không biết đâu là đích đến. Thanh xuân của người con gái cứ thế đến, bủa vây, nhanh, bất ngờ khiến người ta không kịp trở tay, ngỡ ngàng, thảng thốt...

Trinh-Thi-Hong-st-Thanh-xuan-cua-nguoi-con-gai-23
Thanh xuân của người con gái, đến và đi thật nhanh... (st Trịnh Thị Hồng)

Thanh xuân của người con gái, như một cuộc hành trình kiếm tìm không ngừng nghỉ những sự thật về cuộc đời, về những người xung quanh, và cả về chính bản thân mình. Đứng trước những ngã ba lớn của quá trình lớn lên và trưởng thành, khi khái niệm cuộc đời còn là điều gì đó tuyệt diệu lắm, muốn đặt chân đến những miền đất lạ, muốn đi đến những nơi thật xa, muốn mình trở nên xinh đẹp nhất, và có những cô bạn thân có thể cùng nhau già đi, cùng nhau hạnh phúc, cùng nhau, cùng nhau vượt qua mọi chuyện trên đời.

Trinh-thi-hong-va-nhung-nguoi-ban

Trinh-Thi-Hong-goc-tan-man-ve-tuoi-thanh-xuan-cap-ben

Thanh xuân của người con gái chợt ập đến, khi mà ta chợt nhận ra thời gian dành cho gia đình, cho bạn bè ngày càng ít đi, thưa thớt, thay vào đó là guồng quay của học hành, của công việc....
Thanh xuân của người con gái...


Trinh-Thi-Hong-Thanh-xuan-cua-nhung-nguoi-con-gai-23t

Trinh-Thi-Hong-viet-cho-tuoi-23-nhieu-hoai-bao


Thanh xuân của người con gái, là những hoài bão về tình yêu và hạnh phúc, là những giấc mơ còn dang dở vị ngọt dịu nét ngây ngô. Những gì mường tượng trong đầu còn phủ một màu hi vọng, đợi chờ trở thành một niềm tin mãnh liệt, như mang nắng gió trên vai…


Trinh-thi-hong-viet-cho-tuoi-23-tuoi-thanh-xuan-cua-nguoi-con-gai


Thanh xuân của người con gái, là những suy tư cứ lớn dần lên, là những rung động thuần khiết sâu lắng nhất chảy trong vòng xúc cảm, lặng lẽ ưu tư, lặng lẽ giận hờn, tổn thương dẫu nhỏ nhưng sát thương lại lớn, vượt qua được vấp váp đầu đời ấy chính là giai đoạn phá kén, trưởng thành… 

Trinh-Thi-Hong-Viet-cho-tuoi-23-day-mau-sac
Tuổi thanh xuân của người con gái, hãy chọn cho mình nụ cười thay vì những ngày tháng u tối. (st Trịnh Thị Hồng)

Thanh xuân của người còn gái, luôn có dáng dấp của sự chia ly, luôn sợ hãi những lần đổ vơ, luôn dễ dàng cảm thấy tổn thương, luôn vẩn vơ hoặc lấn cấn những chuyện về cuộc đời, những chuyến đi và những mối quan hệ lâu dài, luôn đột nhiên buồn chẳng vì lý do, luôn sợ hãi “mãi mãi”… Một nốt trầm điểm xuyến lên tuổi trẻ, ước mơ, đam mê được cống hiến và cống hiến hơn nữa....

Giữa cái tuổi 23 - Hãy sống cho chính mình, hết mình và vì mình thôi con gái nhé 


Tản mạn Thanh xuân của người con gái bởi Trịnh Thị Hồng
Nói đến thì thật mau, nói đi cũng thật chóng vánh, khi chúng ta chưa kịp cảm nhận, chưa kịp vội vàng thì đã lại ra đi. Để những lúc sực  tỉnh nhìn lại những gì trải qua bỗng thấy bản thân mình trong chốc lát đã chẳng còn trẻ để bạt mạng theo ý mình nữa, càng không có cơ hội để thực hiện những lời hứa, hoàn thành những kế hoạch, ..

Hay đơn giản chỉ là dành vài phút để yên lặng thảnh thơi nếm trải thời gian dịch chuyển dần dần….

Những yêu thương, đợi chờ và vấp váp chỉ là những phép thử, rồi ai sau này cũng sẽ nuối tiếc vì đã không sống trọn vẹn cho thanh xuân, nhưng chỉ có điều ai phải nuối tiếc ít hơn.

TRINH-THI-HONG-DH2C5
Lưng chừng tuổi 23...

Sau cùng, ta nhận ra rằng, rốt cuộc mình cũng lớn, cũng trưởng thành và hiểu mọi chuyện trên đời hơn!

Trinh-thi-hong-sv-dai-hoc-tai-nguyen-moi-truong-HN
Trinh-Thi-hong-Viet-cho-tuoi-23-chenh-venh


















Ngoảnh đi ngoảnh lại tuổi trẻ rồi sẽ dần qua đi, hoài bão thanh xuân trong ta một ngày sẽ trở thành hàng xa xỉ. Liệu rằng khi đó ta có tự hỏi suốt bao năm qua đâu là những thứ mà mình theo đuổi hay là nhận ra ngồi nhầm chuyến xe cuộc đời khi đã gần bến cuối?

Trinh-Thi-Hong-Trinh-Huu-Truong

Mọi thứ rồi cũng sẽ qua…
Viết cho tuổi 23

Trịnh Thị Hồng



Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

Gió lạnh đầu mùa - Hello November!

Gió lạnh đầu mùa - Hello November!

Tháng 10 qua đi…
Nhường chỗ cho sự hiện diện của tháng 11

Tháng 11 – tháng của những cơn gió chớm đông se se lạnh và tháng của ngày lễ tri ân..


Tháng 11 - Tháng của những khoảnh khắc cuối cùng của mùa thu với là vàng rơi đầy trên những đám cỏ úa trước sân nhà. Thi thoảng một vài làn gió rét đầu đông hiu quạnh, vội vã cho hồn người bất chợt thấy bâng khuâng, cho bao hoài niệm dấu yêu xưa lại quay về, dễ khiến lòng người thản thốt. Tháng của những buổi sớm mai đầy sương mù giăng tỏa, lãng đãng, mong manh để rồi chợt biến, tan nhanh trong nắng lung linh của vầng mặt trời đầu ngày đang lấp ló, tháng của những buổi chiều tà trầm mặc trôi nhanh với những cơn gió nhẹ êm như gót sen ngọc ngà của người thiếu nữ.



Tháng 11 - Tháng của ngày chưa kịp trôi qua mà màn đêm đã vội vã tìm về, có ánh đèn đường vàng vọt sáng lấp lóe trên mui của những chiếc ô tô mới vừa tan sở, những hàng xe dài nối đuôi nhau như hối hả mong sao nhanh chóng về nhà để kịp quây quần cùng người thân bên mâm cơm nóng, để thấy lòng thảnh thơi sau một ngày bề bộn, lo toan.

Tháng 11 giữa không gian mênh mông, bàn bạt của thời khắc giao mùa, bao buồn vui trong đời sống của người với người, của người với thiên nhiên rất dễ được phơi bày lên thơ, nhạc. Tháng 11 là tháng của những nỗi buồn man mác và không tên.


Tháng 11 - Thấp thoáng đâu đó, dưới những cành bàng ven đường đang ngả sang vàng là những kỉ niệm của một thời bên thầy cô, bạn bè, nơi ngôi trường ngày xưa yêu dấu; của những buổi sớm mai mẹ dặn nhớ đừng quên mang theo áo ấm đến trường nghe con và cả những buổi cơm chiều dẫu đạm bạc và thiếu thốn nhưng lại là những buổi họp mặt gia đình thật đầm ấm và đầy ấp yêu thương.


Tháng 11 - Có những sớm mai giật mình dậy muộn, một làn hơi lạnh ẩn nấp suốt đêm bên ngoài khung cửa sổ rón rén, lách mình khẽ xuyên qua những kẽ hở của ô cửa rồi len nhẹ vào bên trong căn phòng. Bầu không khí se lạnh buổi sớm ấy chỉ khiến cơn ngái ngủ trong đầu vùng vằng chẳng muốn rời đi. Đắm chìm trong khoảng không mê hoặc ấy, bao nỗi nhớ thương quê nhà tưởng đã nhạt nhòa bỗng quay về thật đầy đặn và tinh khôi.


Tháng 11 - Có những đêm cuối tuần trời lạnh bên ngoài lãng đãng sương giăng, có cô gái ngồi một mình bên cốc cà phê capuchino nghi ngút khói ở quán nhỏ quen thuộc, hững hờ nhìn con đường bên ngoài trải dài nằm hiu hắt vắt ngang qua. Một cách chậm rãi, nhấn nhá với những cảm xúc thật vội, đã từng!


Khoảng thời khắc giao mùa, lòng đầy xúc cảm bâng khuâng, thi nhau dội về, như có thứ gì đó nhuốm màu nâu úa, nuối tiếc 1 thời…
Chào tháng 11, chào những hoài niệm đẹp, chào những cơn gió lạnh đầu đông ùa về tới tấp thả khắp chốn thủ đô!


Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

Tháng Mười về...

                 THÁNG MƯỜI VỀ...


                  Tháng mười về con nắng lại vỡ đôi
                  Và dường như mùa Thu đang rất vội
                  Những chiếc lá trút xuống đời thật tội
                  Để mùa Thu giận dỗi thoáng mưa buồn !


                   Tháng mười về con nắng bớt vàng ươm 
                   Chút se lạnh đã luồn trong nắng mới
                   Như mùa Đông cũng sắp đang về tới
                   Sao trong lòng cứ vời vợi mông lung


                   Tháng mười về heo may cứ ung dung
                   Lối em qua chân ngại ngùng chạm ngõ
                   Mới gặp anh đôi má em ửng đỏ
                   Hay vô tình cơn gió sớm đùa trêu !?



                  Tháng mười về bên góc phố liêu xiêu
                  Tôi đợi em sau những chiều tan học
                  Muốn ngỏ lời mà sao tôi thật ngốc
                  Bao mỹ từ bỗng chốc lại bay xa


                  Tháng mười về tôi lại nhớ người ta
                  Bên góc phố em còn qua mỗi sáng
                  Trời tháng mười mây vờn bay bảng lãng
                  Chút xao lòng tản mạn nhớ chơi vơi



                   Tháng mười về ... Thu rất vội em ơi !
  

st.Hồng Paris